Cảm nhận về mùi hương


Có một dạo, mình định làm một chút với nước hoa. Mình vốn không có tí kinh nghiệm gì về nước hoa cả, tất nhiên là càng không biết gì về các tầng hương, và hoàn toàn không thể nhận ra bất cứ mùi gì trong thành phần các loại nước hoa nổi tiếng. Mình cũng đương nhiên không hoàn toàn nhận ra mùi nào dành cho nam, mùi nào dành cho nữ, mùi nào cho đông và mùi nào cho hè… Thật xấu hổ, mình chỉ có thể nhận ra mùi gỗ, không biết tại sao mình lại có thể nhận được ra mùi gỗ bằng cái mũi tịt với một số mùi của mình, và mình nhận ra mùi cồn trong các loại nước hoa rẻ rẻ.

Một lần mình thử một chai nước hoa, là một chai Channel 5. Mình đột nhiên nhận ra cái mùi nước hoa ấy nó chính xác là mùi nước hoa mình vẫn quen thuộc từ khi còn nhỏ, có lẽ nó là mùi nước hoa đầu tiên mình gặp trong đời. Nghĩ môt lúc rồi mình nghĩ ra, ko biết đó có phải là mùi nước hoa mình luôn gặp từ khi còn nhỏ, mùi hương đi theo người quen họ hàng mình từ nước ngoài về không nữa. Trong ký ức của mình, mùi hương đó chính là mùi hương định nghĩa về nước hoa, kiểu như nhắc đến nước hoa là nghĩ ngay đến mùi hương ấy, mùi-nước-hoa.

Trước mình có đọc truyện cổ tích, có nói là không gì nhanh như ý nghĩ. Ý nghĩ còn nhanh hơn ánh sáng và nhanh hơn tất cả mọi thứ con người có thể tưởng tượng ra nhiều. Nhưng mà bây giờ mình biết, thứ còn nhanh hơn cả ý nghĩ chính là mùi hương. Mùi hương, trước cả khi mình ý thức được đã dẫn thẳng mình về miền ký ức. Mùi hương luôn luôn có mối liên quan chặt chẽ đến ký ức và kỷ niệm, có lẽ là vậy.

Có 1 truyện rất rất nổi tiếng tên là The Great Gasby. Mình cũng chả thấy chuyện đấy hay lắm, nó không hoàn toàn hợp với sở thích đọc truyện của mình. Có điều truyện đó có câu kết cực cực kỳ hay, là một câu kinh điển trong văn học và trong đời sống.

… Luôn trôi về quá khứ …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *