Ai đó có thể ngủ một giấc ngắn bên mình


Lâu rồi mình mới đi lên phố cổ. Mình đi ngang chợ Đồng Xuân và sực nghĩ đến gánh hàng bán hoa hoàng lan, nghĩ đến chút hồn cốt Hà Nội cũ còn lại từ hồi mình còn nhỏ. Rẽ qua mua cho bà bán hàng chút hoa, vừa dừng xe đã thấy bà mỉm cưới “cô đã ăn cơm (trưa) chưa? Bất giác mình cũng cười theo và cảm thấy ấm áp.Bà nhanh nhẹn và nhẹ nhàng lấy túi, lót lá dong và cho hoa vào rất nhẹ để không làm nhầu cánh hoa, đặt luôn cả vào cho mình một bông mẫu đơn to nữa. Hoa của bà rất tươi, chắc vừa hái sáng nay. Mùi hoàng lan thơm không biết so sánh với điều gì quấn quýt quanh mình mãi.

Thấy yêu Hà Nội quá, đang những ngày đẹp trời nhất trong năm. Bạn thân mình bảo mùa này là mùa dễ yêu lắm, chả hiểu là mình yêu ai hay ai yêu mình, hay là yêu sương khói vu vơ trời đất cỏ cây không biết ^^

Đứa bạn thân đang ngồi cà phê trưa với mình tự nhiên than buồn ngủ rồi bò ra bàn ngủ luôn một lát. Eo ôi chắc là nó cảm thấy thư giãn, bình yên và an toàn bên mình quá ^^ Thi thoảng lại thấy có người ở bên mình mà lăn quay ra ngủ, vui ghê ^^

@LacLinh


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *