Single


Ngày hôm nay bà giúp việc của mình thông báo là bà sẽ về nghỉ mấy ngày, và bà sẽ nhân tiện đi đến bệnh viện để kiểm tra vài vấn đề về sức khỏe luôn. Bà cười nhẹ nhẹ, nghiêng nghiêng đầu và bảo “ông ấy phải chi tiền cho tôi đi khám chứ”, và để cho mình hiểu chính xác hơn, bà bảo “có chục cây thôi nhưng tôi muốn hai người cùng đi, ông ấy phải đưa tôi đi chứ”.

Bà giúp việc nhà minh là một người cực kỳ chu đáo và mạnh mẽ. Bà làm ở nhà mình mà mọi việc ở nhà bà ấy ở quê bà vẫn thu xếp chỉ đạo chi tiết, tỉ mỉ, sâu sát hàng ngày. Nhà bà lúc nào cũng có két, có tiền mặt và ông chồng bà ở nhà muốn tiêu bao nhiêu thì tiêu, nhưng mà mọi việc vẫn đâu vào đó. Bà ấy lúc nào cũng nói năng nhẹ nhàng và rất biết điều. Nhưng mà bà biết điều chứ không hề hiền.

Bà ấy đương nhiên là giỏi hơn mình rất nhiều rồi. Mình không biết cách ngọt ngào và chèo lái đàn ông. Mình ngây thơ và hơi ngốc nghếch là đằng khác ấy. Đến nỗi mà một người bạn bảo mình, là mình yêu ai sẽ làm hỏng luôn người đó, vì cái tính hay chiều, hay ôm việc vào người và hay hy sinh, chịu đựng của mình. Nó còn bảo là nếu mình gặp người kém thì người đó sẽ hỏng ngay, kiểu như bị nuông chiều quá ấy, là tại mình cả. Nếu mình gặp người biết điều và tử tế thì còn đỡ, xong rồi mình chưa kịp mừng thì nó đế thêm “đỡ đến khi người đó cũng hỏng thôi”.

Quả là đúng, mình vẫn luôn nghĩ là tất cả tại mình cả. Vậy nên mình quyết định bỏ cuộc ^^ Mình bỏ cả cái thế giới đàn ông đầy năng lượng mà mình chả hiểu chút gì ^^

Ngày hôm nay có vài việc xảy ra, khiến mình sực nhớ lại mình đã từng luôn muốn gì ^^ Cuối năm, mọi người quanh mình tụ tập gặp nhau nhiều, mình tự nhiên cảm thấy thèm cà phê, thèm uống bia, thèm nhậu ^^ Và mình đột nhiên nhận ra trong sâu thẳm mình còn muốn nhiều thứ trong đời này quá. Mình muốn đi chơi, mình muốn ngắm biển, ngắm rừng, muốn ngửi mùi mặn của biển hay mùi thơm của gỗ ải, mình muốn nhìn làn nước trong leo lẻo của bãi biển vắng người, muốn nhìn cảnh đám hoa trồng dọc đường đi bung nở rực rỡ trong gió thu, muốn nhìn người đàn ông nhân vật trong một vụ summer love của mình một tay lái xe, tay kia gác lên khung cửa và mái tóc hơi dài bay tung trong gió… Đương nhiên mình cũng muốn nhìn lai cảnh lá vàng rơi thành cả thảm cho mọi người tê tái tạo dáng chụp ảnh, muốn nhìn tuyết trắng phau sáng rực lên dưới ánh mặt trời mùa đông, muốn ngắm rặng hoa anh đào tinh khiết nở bung mùa xuân hay là màu xanh vô cùng tươi mới, trẻ trung của lá non đầu hạ… Ôi mình muốn quay về với thiên nhiên một chút quá.

Khi mình trẻ, mình có một thói quen là đứng trước khung cảnh thiên nhiên, mình luôn mở to mắt, hít thở thật sâu, cố gắng thả lỏng hoàn toàn cơ thể để khung cảnh đó, không khí đó, mùi hương đó ngập tràn cơ thể và trí óc mình, để về sau mình còn nhớ mãi.

Bạn mình, một người có lối sống bình thường, tích cực và đơn giản bảo, phụ nữ lấy chồng vì họ muốn ở người đàn ông của họ vài thứ thôi, là tiền bạc để ổn định tài chính, một gia đình yên ấm để ổn định về tình cảm, và một bờ vai vững chắc để tựa vào khi có chuyện gì đó không ổn xảy ra.

Như vậy là mình không giống lắm với phần đông phụ nữ trên đời rồi. Sao mãi mà mình vẫn tâm hồn treo ngược trên cây thế. Đến nỗi mà khi hẹn hò rồi người ta bận việc không đến, mình lại nhắn người ta “em ngồi sẵn trên cây chờ anh rồi nhé, để nếu nhỡ anh cho em leo cây thì em đỡ phải leo nữa” :(( Không thay đổi được ^^ Xong rồi mình thông cảm với người ta ^^

Thế là mình vân còn sân si với cuộc đời này nhiều lắm ^^ Vẫn thấy cuốc đời mệt mỏi nhưng đầy thú vị và ngạc nhiên.

Mà đấy, rồi mình lại quay về với thức tại cơm áo gạo tiền và sự một mình ban đêm của mình. Mình không thích sống một mình, không muốn và mình đã từng tưởng mình không thể. Thế rồi ngày qua ngày trôi đi giữa bộn bề cuộc sống, và có vẻ như mình đang dần biến điều không thể thành có thể.

Và tất nhiên là thằng bạn nói cũng đúng, mình dù không yêu cầu tiền bạc nhưng mình luôn cần một vòng tay ôm mình ^^ Và mình là một quả bóng bay bơm bằng khí hidro cứ luôn bay lên hết cỡ của sợi dây giữ nó. Quả bóng thỉnh thoảng bị thực tại cuộc sống ghì xuống vài phút, nhưng chỉ cần lỏng tay một chút là nó lại bay lên.


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *