Yêu người đàn ông của mình – Quote về tình yêu


Lâu lâu mình bận quá, mình không có thời gian gõ blog. Thế là blog của mình bị bụi giăng đầy rồi. Hôm nay mình cảm thấy hơi căng thẳng, hơi lo lắng hơn mọi khi. Báo hôm nay đưa tin là bệnh viện dã chiến điều trị Covid đầu tiên của HN đã được thành lập xong với quy mô 500 giường… Hà Nội mến yêu của mình đang tăng dần số người mắc con covid Delta lên từng ngày, và chắc là cái ngày HN bùng dịch mạnh mẽ không còn lâu lắm. Mình có thói quen theo dõi tin tức qua báo lề phải, vì ngoài các thông tin lo ngại đã được làm giảm bớt, thỉnh thoảng chính phủ hay các cấp lãnh đạo của chúng ta cũng cố tình cho rò rỉ một ít thông tin để cho bàn dân thiên hạ phòng bị trước một cách kín đáo. Mình đánh giá cái thông tin về bệnh viện dã chiến số 1 này chính là thuộc thể loại thông tin như vậy. Chính phủ đánh giá tình huống và thấy đã đến lúc dịch bùng ở HN, và họ đã có một số bước chuẩn bị rồi. Đất nước Việt Nam chiến đấu và chiến tranh nhiều nên tâm lý cảnh giác rất cao.

Mình không định viết về Covid ở entry này. Thật ra hôm nay mình muốn viết về một chủ đề khác, bất cứ cái gì cũng được, trừ covid. Và tình cờ Pinterest hiện ra trên máy mình một đoạn trích, mình thấy hay nên post lại ở đây.

Mình luôn luôn cảm thấy rất thương người phụ nữ. Rất nhiều người phụ nữ mình gặp là người tốt, tần tảo chịu khó, thương con, hy sinh hết mình thành thói quen và có thói quen luôn bảo vệ gia đình của mình. Rất nhiều người không bao giờ nghĩ đến hạnh phúc của riêng họ cả. Với họ tình yêu là điều gần như không còn tồn tại, và họ hầu như không bao giờ nghĩ đến. Mọi người chết chìm trong công việc cơ quan, công việc gia đình và tìm thấy những niềm vui ngắn ngủi ở những khoảng khắc hiếm hoi khi họ có chút thời gian dành cho mình, như là cà phê chém gió với bạn bè, chụp ảnh selfie với những app chỉnh ảnh mạnh mẽ, hay là ăn uống, xem phim truyền hình, bình luận facebook… Nhiều khi mình nghĩ không biết họ có lúc nào cảm thấy cuộc đời quá bận rộn và boring không, hay là mệt quá cùng chả bao giờ nghĩ đến.

Mình luôn nghĩ cuộc đời này là vô cùng quý giá. Mình luôn nghĩ mình chỉ sống có 1 lần nên lúc nào mình cũng thấy tiếc thời gian kinh khủng. Có điều là mình luôn có nhu cầu ngủ nên mình dành nhiều thời gian cho ngủ quá. Mình muốn đọc sách, có biết bao nhiêu điều mình muốn biết, mình muốn xem phim, thưởng thức một bộ phim hay sung sướng biết bao nhiêu, mình muốn nghe nhạc một cách đầy thư giãn, mình muốn nhìn bọn trẻ con nhà mình nô đùa, sao mà đáng yêu kinh khủng, mình cũng muốn thử nấu vài món ăn mới, muốn đi ăn nhà hàng cho biết ẩm thực nhiều hơn, muốn đi long rong phố phường HN mến yêu như hồi còn trẻ, muốn dành thời gian hít thở không khí tinh khiết của rừng, của biển, thậm chí muốn ngồi ghế đá Bờ Hồ thư giãn, ăn kem, muốn đi chơi nhà sách…. Có khi nếu một ngày mà có 48 tiếng mình cũng sẽ cảm thấy không đủ ấy.

Mình cũng nghĩ về tình yêu. Ở tuổi mình phải 99.99% phụ nữ sẽ nói rằng, ôi, ở tuổi này mình/em/chị xác định là chả có tình yêu gì mấy đâu, chỉ là cảm thấy hợp và sống được với nhau thì sống thôi. Nhưng mà tình yêu là cái mang đến bao nhiêu là hormon trẻ trung cho chị em phụ nữ, nghĩ bi quan như vậy không biết là vì người phụ nữ không còn có thể mở lòng mình, hay là tình yêu quả là không còn có thể tồn tại, vì nó cần cho người phụ nữ một người đối tác là đàn ông yêu mình.

Cùng chả biết, tự nhiên mình nghĩ về một người rất nổi tiếng mình tạm thời quên tên rồi. Có lần mình search một quan niệm, là khi hai người yêu nhau thật nhiều, cùng chết với nhau bằng cách nào đó, họ sẽ tìm thấy nhau ở kiếp sau. Một trong những kết quả search trả về là hình cái người nổi tiếng ấy. Ông ấy rất yêu vợ mình nên khi bà mất, ông cũng tự tử theo ngay lập tức, ghi di chúc rõ ràng nhé, để kiếp sau có thể gặp lại bà. Nhạc sỹ Thanh Tùng, nếu ai xem live show cuối cùng mà ông có thể đứng trên sân khấu sẽ thấy, là ông vẫn vô cùng thương nhớ người vợ mất đã lâu của mình. Mình tin là tình yêu vẫn tồn tại trong một số con người, ngay cả khi người ta già đi, chỉ cần người ta còn có tâm hồn và rung cảm. Love hard when there is love to be loved. Tình yêu khi mình già đi vẫn có đấy chứ, chỉ là trầm lặng và thực tế hơn thôi.

Bạn có tin không?

“Anh ấy không hoàn hảo. Bạn cũng vậy, và cả hai người các bạn đều sẽ chẳng bao giờ hoàn hảo cả. Nhưng mà nếu anh ấy có thể làm cho bạn cười, ít nhất 1 lần, có thể làm cho bạn nghĩ lại về điều gì đó, và nếu như anh ấy thừa nhận là con người mà, anh ấy sẽ có mắc lỗi này lỗi nọ, bạn hãy ở bên anh ấy và dành cho anh ấy nhiều nhất những gì bạn có thể cho. Anh ấy sẽ không trích dẫn các đoạn thơ, anh ấy cũng không nghĩ về bạn trong từng khoảng khắc, nhưng mà anh ấy sẽ cho bạn một phần con người anh ấy, phần mà anh ấy biết rằng bạn có thể là một phần của nó. Bạn đừng bao giờ làm tổn thương anh ấy, cũng đừng cố gắng thay đổi anh ấy, và đừng mong chờ nhiều hơn những gì anh ấy có thể mang đến cho bạn. Bạn đừng phân tích. Bạn hãy mỉm cười khi anh ấy làm bạn vui, kêu lên khi anh ấy làm bạn phát điên, và nhớ anh ấy khi anh ấy không ở bên. Bạn hãy yêu anh ấy thật nhiều khi mà còn có tình yêu của anh ấy để mà yêu. Bởi vì những người đàn ông hoàn hảo không tồn tại, nhưng mà luôn luôn có một người đàn ông hoàn hảo cho chính bạn…”
Bob Marley –

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *